Hành trình học thạc sĩ của cặp đôi “đồng môn” – đồng hành: Câu chuyện của Khu Việt Nghĩa và Trần Thị Trúc Phương

DLA

Trong buổi lễ tốt nghiệp trang trọng của Trường DLA vừa qua, câu chuyện của hai học viên lớp 22CHQT1 – anh Khu Việt Nghĩa và chị Trần Thị Trúc Phương, hiện đang công tác tại Tập đoàn An Nông – đã để lại ấn tượng đặc biệt với nhiều người. Không chỉ bởi họ cùng tốt nghiệp chương trình thạc sĩ, mà bởi hành trình học tập song hành đầy quyết tâm của một đôi vợ chồng trưởng thành, giàu trách nhiệm và luôn đồng hành trong mọi lựa chọn của cuộc đời.

ảnh nhân vật Khu Việt Nghĩa và Trần Thị Trúc Phương
ảnh nhân vật Khu Việt Nghĩa và Trần Thị Trúc Phương

 

Cả hai đã đi làm nhiều năm trước khi quyết định quay trở lại giảng đường. Đối với họ, học tiếp không chỉ là nhu cầu nâng cao chuyên môn, mà là một cột mốc tự làm mới mình. “Nếu muốn tiến xa hơn trong sự nghiệp, chúng tôi phải tiếp tục học,” anh Nghĩa chia sẻ. Khi tìm hiểu chương trình thạc sĩ tại DLA, họ nhận thấy sự phù hợp về thời gian, nội dung đào tạo và cả mục tiêu nghề nghiệp của mỗi người. Và quan trọng hơn hết – họ muốn tiếp tục cùng nhau bước vào một hành trình mới.

Điều thú vị là trước đây, anh Nghĩa và chị Phương từng là bạn học chung lớp đại cương tại Trường Đại học Kinh tế TP.HCM. Họ sinh cách nhau đúng một ngày – 18/2 và 19/2/1989 – như một mối duyên mềm mại gắn kết từ thuở sinh viên. Nhiều năm sau, khi quay lại giảng đường với tư cách vợ chồng, cảm giác ấy trở lại, nhưng sâu sắc và trưởng thành hơn. “Ở lớp, tụi mình như hai người bạn thân cùng chia sẻ bài vở; về nhà thì lại là vợ chồng cùng chia sẻ việc nhà,” chị Phương kể.

Vừa đi làm, vừa đi học, vừa chăm lo gia đình – lịch trình ấy tạo ra không ít áp lực. Đặc biệt là những cuối tuần phải dậy từ 5 giờ 30 sáng để kịp đến lớp. Nhà xa, lịch học dày, nhưng họ luôn thấy hành trình nhẹ nhàng hơn vì có nhau đồng hành. Những buổi tối cùng nhau tìm tài liệu, chỉnh sửa từng câu chữ trong bài luận, luyện thuyết trình trước giờ bảo vệ… tất cả trở thành những khoảnh khắc mà họ xem là “rất đáng trân trọng”.

Giai đoạn làm đề án tốt nghiệp là khoảng thời gian thử thách nhất nhưng cũng là lúc họ nhận ra sức mạnh của sự đồng lòng. Khi người này quá tải công việc, người kia sẵn sàng gánh bớt việc nhà; khi ai đó nản chí, người còn lại động viên để tiếp tục cố gắng. “Khó khăn thì có, nhưng vì chúng tôi có chung mục tiêu nên mọi thử thách đều trở thành cơ hội để gắn kết hơn,” anh Nghĩa chia sẻ.

Không chỉ giúp họ phát triển chuyên môn, việc học cùng nhau còn mang lại giá trị bền vững cho hôn nhân. Họ hiểu nhau hơn, đồng điệu hơn trong suy nghĩ và tôn trọng nỗ lực của nhau nhiều hơn. “Cùng nhau học giúp tụi mình trưởng thành thêm một bậc – cả trong nghề nghiệp lẫn trong tình cảm,” chị Phương nói.

Hoàn thành chương trình thạc sĩ, cả hai xem đây là một cột mốc đáng nhớ – nhưng không phải điểm dừng. Họ dự định tiếp tục phát triển trong lĩnh vực chuyên môn tại Tập đoàn An Nông, thử sức với những dự án kinh doanh nhỏ để áp dụng kiến thức đã học. Và nếu có điều kiện, họ còn muốn cùng nhau học tiếp lên tiến sĩ, với mong muốn một ngày được đứng trên bục giảng, truyền đạt những điều mình đã trải nghiệm.

Câu chuyện của anh Nghĩa và chị Phương là minh chứng rằng: khi hai người cùng nhìn về một hướng, cùng chia sẻ mục tiêu và cùng nỗ lực, mọi thử thách đều có thể vượt qua. Hành trình thạc sĩ của họ tại DLA không chỉ là một dấu son trong sự nghiệp, mà còn là một minh chứng đẹp đẽ cho tình yêu, sự đồng hành và khát vọng vươn lên không ngừng.